SINH RA LÀ ĐỂ TRẢ HIẾU

Đó là câu hát cứ vang lên trong đầu mình suốt mấy hổm rài. Nó nằm trong một bài hát tên là “Nhất bái thiên địa” của nhóm nhạc rock indie The Flob, một bài rock mà mình tình cờ nghe được qua lời giới thiệu của nhỏ bạn. Bài hát này xoay quanh câu chuyện một người cha vì ham mê phú quý nên đã ép gả con gái của mình cho một ông bạn giàu có, để rồi cuối cùng cô con gái uất ức đến mức tự chấm dứt đời mình.
Đọc tiếp “SINH RA LÀ ĐỂ TRẢ HIẾU”

Tôi đọc sách cùng tôi

Đôi khi tôi có nhiều thì giờ thảnh thơi, tôi hay dùng nó để tiếc nuối. Tôi tự hỏi sao trưởng thành làm gì để phải vướng bận trước sau, để chẳng có cho mình một thú vui đàng hoàng, ngoài việc hằng ngày tự bơm cho mình thứ dopamine rẻ mạt mà mạng xã hội đem lại.… Đọc tiếp “Tôi đọc sách cùng tôi”

Nhậu #2 – Làm biếng

Mình là thằng làm biếng hạng nhì thế giới, làm biếng đi mua nước đá, làm giấy tờ, khiêng cái thùng từ chỗ này tới chỗ kia. Tối hôm qua nằm mơ thấy mua được một chiếc mô tô xịn giá cả triệu đô, leo lên ngồi chạy thử, đang vui tự nhiên nhớ lại phải đi thi bằng lái phân khối lớn, rồi đi nhậu lo nồng độ cồn, rồi đi làm lại giấy tờ, rồi mỗi lần dắt xe nặng muốn chết thì mình đem đi bán luôn, mình nói với người mua, lỗ 20% tao cũng bán.

Đọc tiếp “Nhậu #2 – Làm biếng”

Viết cho ngày trở lại

Chào mọi người, cũng hơn hai năm kể từ bài viết cuối mình lên bài bên tài khoản cũ rồi nhỉ, do mất điện thoại nên email cũ của mình không thể đăng nhập nên từ giờ mình sẽ hoạt động trên tài khoản hiện tại.
Gần đây mọi người ở quán đều ổn hết nhỉ, mình vẫn vậy, vẫn là cô Tư Huyền, vẫn luôn cố gắng.… Đọc tiếp “Viết cho ngày trở lại”

Phong Vị #1

Đương nhiên, đây không liên quan tới nhậu rẻ tiền, vì tính ra cũng đắc, nay lười quá và trời cứ “ui ui”, nói kiểu miền tây dành cho mấy ngày âm u, mưa nắng bất chợt. Nhà còn đúng miếng bò (rẻ nhất siêu thị), củ tỏi cuối và lá hương thảo kế cuối, vào việc thôi.… Đọc tiếp “Phong Vị #1”

Bệnh thì ăn gì?

Hôm nay tôi lại bệnh. Ôi trời, cứ lúc nào thời tiết thay đổi thì cái mũi đáng thương của tôi lại bắt đầu “cosplay” thành quả cà chua kèm theo mấy cơn sốt và cái cảm giác cào họng nữa chứ, tất nhiên là không thể thiếu cái điều làm tôi ám ảnh nhất ĐẮNG MIỆNG.… Đọc tiếp “Bệnh thì ăn gì?”

Nhậu #1

Định nói về chuyện này cũng lâu rồi mà làm biếng lắm, nhưng thôi nhân dịp đang ế, mình cố gắng thử coi sao.

Ở Việt Nam ngồi nhậu một mình đã hiếm, ngồi nhậu một mình trong mười mấy năm càng hiếm, mà ngồi một mình trong mười mấy năm mỗi ngày gần như lúc nào cũng đủ 3 cử, thì chỉ có thể là không có công ăn việc làm, hoặc đã về hưu.… Đọc tiếp “Nhậu #1”

Nói vu vơ

Có ai giống tui mỗi khi xem lại mục “ngày này năm xưa” trên Facebook là cứ muốn cười vào bản thân mình lúc trước hông? Cái thời mình còn ngu và vô tư trưng bày cái ngu đó lên mạng cho tất cả mọi người cùng thưởng thức :))). Thiệt mỗi lần xem lại chỉ thấy xấu hổ tới mức muốn xóa hết đi thà là bỏ đi hết ta làm lại từ đầu.… Đọc tiếp “Nói vu vơ”

Nhật ký xe bus #2

Bài trước Long có nói về việc nhường chỗ trên xe bus. Câu hỏi thế kỷ có lẽ là vậy đứng hay ngồi thì sướng hơn? Thực ra cái nào cũng có cái vui thú cả. Miễn là ngày mà lòng mình trong sáng rộng mở thì trống đánh xuôi kèn thổi ngược cũng thành ngẫu hứng thiên cổ.… Đọc tiếp “Nhật ký xe bus #2”

Lên đầu trang