QUÁN NỬA KHUYA. ĐÊM THỨ CHÍN.

CHANH MUỐI NÓNG.

Đêm nay, khách đến ăn cũng lai rai vài bàn. Buôn bán lúc này lúc khác. Lúc thì chạy không kịp thở, lúc thì không có gì làm ngồi ngáp gió đêm. Hai anh em chủ quán thích những lúc như vầy, khách vừa đủ, không xô bồ tấp nập mà cũng không ế, cứ từ từ làm, mọi người thân thiện vui vẻ, ấm áp.… Đọc tiếp “QUÁN NỬA KHUYA. ĐÊM THỨ CHÍN.”

Người đi, ừ nhỉ, người đi thực

Hôm nay tròn 49 ngày chị Trang tôi mất, tôi vẫn ở Sài Gòn, chẳng biết làm gì nên lại ghé quán lải nhải vậy. Mà cũng không biết nói gì nữa, chỉ là mỗi lần nhìn ảnh chị, mỗi lần xem tin nhắn cũ, xem clip chị hát… tôi không hề thấy buồn, tôi thấy như chị vẫn còn đây, kề bên tôi.… Đọc tiếp “Người đi, ừ nhỉ, người đi thực”

Gánh xôi lề đường

Hi mọi người, lại là cô Tư đây. Hôm nay bỏ qua hết chuyện lòng, em muốn kể cho mấy anh chị em cô dì chú bác trong quán nghe về câu chuyện đi mua xôi và gặp tình huống dở khóc dở cười với bà chị gánh xôi cực kì dễ thương mà cũng dễ mến lắm…

Số là hôm nay,khi ngồi viết phần tiếp theo của ” Biến cố cuộc đời ” thì có nhắc đến cái món xôi cuộn bánh phồng, hồi nhỏ mẹ mua cho ăn ngán đến tận cổ nhưng cũng 10 năm rồi cũng chưa nếm lại cái mùi vị đó, mà  cái nết tui thèm thì phải lặn lội kiếm cho ra để ăn, nên tui quyết định bỏ hết xách xe đi tìm mỹ vị của tuổi thơ.… Đọc tiếp “Gánh xôi lề đường”

Xe bán tải Triton

Tôi đến nhà Đỏ vào một tối trong tuần. Tôi là đứa đầu tiên đến nhà và gặp vợ Đỏ ngoài đời. Hóa ra nó mua ngay mấy nhà hàng xóm để làm kho, và nó sống trên “nóc” của cái kho. Buổi tối vợ chồng 2 đứa vẫn về nhà bố mẹ bên cạnh để ăn uống và tắm rửa.… Đọc tiếp “Xe bán tải Triton”

Đen thôi, đỏ quên đi

Hôm trước ghé quán nghe được câu chuyện mà đồng chí G kể về những người bạn Xanh, Đỏ và Trắng, về những công việc, hoài bão, ước mơ của họ. Đồng chí G vẫn vậy, bất luận là kể chuyện giả tưởng hay chuyện có thật, anh luôn tạo được một cái không gian say sưa nhất trong quán: anh say sưa kể, còn mọi người say sưa nghe.… Đọc tiếp “Đen thôi, đỏ quên đi”

Câu chuyện thứ nhất: Chạy bão


Xin chào mọi người. Được biết đến Quán Ăn Đêm  qua những câu chuyện giản dị đời thường của anh Khang trên trang cá nhân của ảnh và em  cũng vừa tham gia làm thành viên của Quán,để trải lòng theo từng câu chuyện của mỗi thành viên trong Quán , để lấy động lực, khám phá điều mới mẻ, hay lắng đọng lại trong 1 câu chuyện đời nào đó…và cùng chia sẽ những câu chuyện cuộc sống thường nhật của mình để mọi người cùng trải lòng cảm xúc với nhau.Đọc tiếp “Câu chuyện thứ nhất: Chạy bão”

Viết cho một ngày đầu đông

Well, sau rất nhiều thời gian tôi “thợ lặn” phải 6-7 tháng thì cuối cùng tôi cũng đủ “chăm” để chui lại lên trên này để viết một vài dòng cho quán, và cũng như cho bản thân mình để nhìn lại quãng thời gian qua, âu cũng coi như một vị khách lâu ngày quay lại có vài câu chuyện tâm sự với chủ quán và các anh em.… Đọc tiếp “Viết cho một ngày đầu đông”

Những chuyến viễn chinh (P3)

Phần ba: Xa lộ chiều tà

Có những hôm cuối tuần, tôi hay lái xe ra biển chơi. Để lái xe ra biển thì thường sẽ lái qua một cái xa lộ xa xôi. Hôm nay tắm biển cả chiều, nhìn chiều tối từ một quán cà phê gần biển tự nhiên tôi nhớ một buổi chiều tà trên xa lộ độ chừng bảy năm trước…

Thời điểm đó tôi mới vào học trường sĩ quan được một năm.… Đọc tiếp “Những chuyến viễn chinh (P3)”

QUÁN NỬA KHUYA. ĐÊM THỨ TÁM

MỘNG DỪA CHẤM SỮA.

Bãi biển là phải có dừa. Hình như đó là quy luật của tự nhiên rồi! Cái loài cây rễ chùm dễ ăn dễ ở, quẳng đâu cũng sống được, thân xù xì xấu quắc mà tán lá thì mát um đong đưa. Dừa đẻ con như động vật hoang dã, quẳng cái trái xuống cát lăn lăn rồi ăn nước ăn chất dinh dưỡng trong không khí, tự vùi mình tự đâm chồi mọc thành cái cây to như mẹ.… Đọc tiếp “QUÁN NỬA KHUYA. ĐÊM THỨ TÁM”

Lên đầu trang