Bác sĩ Đào Phú

Bác sỹ Phú là người ở quê tôi. Năm tôi học cấp 1, ông mở một phòng khám sâu trong hẻm, không biển hiệu, không đèn led chạy chữ hào nhoáng mà chỉ vỏn vẹn vài dòng đề-can giấy màu dán lên: “Bác sỹ Đào Phú”. Nhưng điều kỳ lạ là sau từng ấy năm, phòng khám không đón tiếp những bệnh nhân già nhom, ốm yếu mà các trai tráng, học sinh lũ lượt kéo đến để “khám bệnh”.… Đọc tiếp “Bác sĩ Đào Phú”

Nhật ký hầm 123

Ngày 1: Một căn hầm đâu đó ở Sài Gòn.

Hôm nay, đô thành rơi vào cơn ngủ đông giữa lúc cuối hạ. Mọi thứ xung quang im lìm đến kỳ lạ. Tôi thật không thể nhìn rõ bầu trời những ngày này thế nào, tôi chỉ có một cái cửa số duy nhất trong căng hầm của mình.… Đọc tiếp “Nhật ký hầm 123”

Cuối cùng cũng xong

Cuối cùng cũng đi đến trang cuối cùng của Tam Thể.

Lâu lắm rồi mới cầm quyển truyện giấy mà ngấu nghiến từng trang liên tục, đến mức quên ăn quên ngủ, như thế.

Bây giờ thì xả hơi ra để tâm hồn trôi theo vũ trụ này thôi.

“Em Cub”

Mình có 1 chiếc Super Cub. Mình gọi là Em xưng Sim. Tính đúng ra xe cub lớn tuổi hơn, nhưng nếu gọi bằng bác/chú/cô/anh/chị thì thành ra phân biệt giới tính, còn gọi “Em” thì không. Với mình Em Cub cứ như tên riêng, kiểu Cub tên là Em. Google mới biết cub là viết tắt của Cheap Urban Bike.… Đọc tiếp ““Em Cub””

Đồ second hand và lời tự nhủ

Dạo gần đây mình phát hiện là mình mua sắm khá nhiều, chắc là do chuẩn bị lên đại học nên cũng muốn tân trang cho bản thân 1 tí. Việc sẽ chẳng có gì cho đến khi mình phát hiện là tầng suất shipper đến nhà mình quá dày và tiền mình bỏ ra khá lớn so với những gì bản thân nên mua (tất nhiên chỉ là brand giá học sinh chứ không phải luxury).… Đọc tiếp “Đồ second hand và lời tự nhủ”

Viết viết viết

Thầy nhắn tin bảo là proposal của m tốt, khả quan. Anh N nhắn thêm là có đề tài cụ thể cho mình, là viết scope về soft robotic. Mình thấy béo quá, định hỏi nhưng nghĩ lại thôi, chắc mọi người trong lab có ý nhường.

Nhớ lúc phỏng vấn mấy ông gsu cứ hỏi sao mày bỏ ngành cũ và sang cái này.… Đọc tiếp “Viết viết viết”

Quay lại một ngày anh em mình hưng thời

Không hiểu sao mà dạo này cái câu từ “anh em mình” với “thuở hưng thời” nó cứ lòng vòng trong đầu óc mình. Cũng có thể phần do cái văn phong nam kỳ làm mình thấy thích thú nên hay nhớ. Nhớ lại có thời mình ngồi đọc sách Việt Ngữ tẫn mẫn, tày mày như một đứa trẻ học lớp nhất lớp nhì rồi tập tành viết thử.… Đọc tiếp “Quay lại một ngày anh em mình hưng thời”

Có 65 triệu 1 m2

Đứa bạn chỉ mình khu đất, bảo t muốn mua chỗ này. Mình ngó quanh, thấy đường xá phẳng mịn, cống rãnh thẳng hàng, lại có các ô trồng cây xây sẵn, đoán là đất trong quy hoạch. Lại có cái lottle sắp xây ở gần. Mình hỏi giá, bảo rằng chắc đến lúc m mua được thì giá sẽ x2.… Đọc tiếp “Có 65 triệu 1 m2”

Scroll to Top