QUÁN NỬA KHUYA. ĐÊM THỨ MƯỜI SÁU.

CÀ PHÊ VÀ SỮA.

Thế giới này đã quá tàn khốc. Tàn nhẫn tới phát khóc luôn! Khóc dữ thần lắm, khóc hụ hụ như cô phụ bếp bị lạc mất con Sữa vậy đó. Nó đi lạc ba ngày rồi, tìm hổng ra. Trên đời trời đất, có ai thấy con chó nào gặp cẩu tặc thì chiến đấu như sư tử, nhưng ngày thường thì ngu ngơ như mấy con nai vàng ngơ ngác hông?… Đọc tiếp “QUÁN NỬA KHUYA. ĐÊM THỨ MƯỜI SÁU.”

Myable

Mỗi cái nickname thường gắn với 1 giai đoạn cuộc đời, có đoạn ngắn có đoạn dài, và khi nhớ lại thì tôi biết mình từng mơ điều gì.

ElbeH040 nghĩa là Elbe + Hamburg + 040, cái nickname gắn liền với giấc mơ đi Đức. Tôi đã 2 lần lỡ hẹn với giấc mơ này, 1 thời đầu 1 thời cuối đại học.… Đọc tiếp “Myable”

Chút ưu phiền đêm muộn

Sau một vài chuyện khoảng thời gian gần đây làm cho bản thân mệt mỏi thì hôm nay vựt dậy chút tinh thần để ghé vào quán than thở đôi chút thôi!

Ai cũng đều có một nỗi buồn của riêng mình, người thì sẽ chia với người thân, bạn bè, kẻ thì ôm trọn vào lòng mà cất giấu cho riêng mình từ từ mà gặm nhắm.… Đọc tiếp “Chút ưu phiền đêm muộn”

QUÁN NỬA KHUYA. ĐÊM THỨ MƯỜI BỐN.

TÀU HỦ LUỘC.

Quán ăn bãi biển này rất rất rất nhiều thành phần thực khách. Nếu bạn làm một ngành nghề gì đó thì sẽ phải xác định phân khúc khách hàng này nọ, nhưng ở đây thì không! Mọi người từ người bán vé số cho tới đại gia đi siêu xe, từ công chức cho tới dân xã hội, từ xe ôm cho tới diễn viên nổi tiếng, đều có thể ghé qua.… Đọc tiếp “QUÁN NỬA KHUYA. ĐÊM THỨ MƯỜI BỐN.”

Đậm tình miền Tây

Hổng biết bao nhiêu lần tui tự cười một mình, rồi nghĩ thầm trong bụng: chèn ơi, cái xứ gì mà cưng quá chừng! Tui nhớ quài cái nụ cười hiền khô của dì Bảy trên bến đò, rồi cái câu nói trỏng không, trớt quớt mà thiệt tình của anh Tư Hờn, cả cái xua tay xề xòa “có gì đâu mày ơi” của thiếm Sáu… Nhớ rồi thèm, thèm cái cảm giác chạy giữa những cánh đồng bát ngát thơm mùi lúa mới, những chiều ngồi trên ghe xuôi kinh đi câu cá rô…

Đi nhiều nơi, gặp cũng nhiều người rồi mà chỉ nhớ và thương cái xứ này.… Đọc tiếp “Đậm tình miền Tây”

Trước phở Dành chưa hề có phở Dành, sau phở Dành chỉ có mỗi phở Dành

– Một nạm nhiều bánh phở như cũ hả con?

– Dạ. Hì hì, lâu rồi con không ghé vậy mà cô nhớ hay ghê. À mà cô cho con hai tô nha, với hai chén giá trụng nữa. Bạn con đang dựng xe chút vô.

– Rồi rồi có ngay nha con.… Đọc tiếp “Trước phở Dành chưa hề có phở Dành, sau phở Dành chỉ có mỗi phở Dành”

Lên đầu trang