Chuyện ăn

Bàn giao

Sở thích của Tư Cảnh là viết di chúc, vì chỉ khi đó anh mới được ngồi cạnh cái chết, cạnh sự thật. Tuy nhiên sau nhiều lần chết đi sống lại, anh mới biết có một thứ còn mê hoặc hơn nữa, đó là ngồi đọc di chúc cho chính mình.… Đọc tiếp “Bàn giao”

Ba lần phải khóc

Khóc trong quan niệm của Nho giáo là không đúng.
Khóc trong quan điểm của một xã hội định kiến cho đàn ông là không chuẩn mực
Và khóc trong quan điểm và suy nghĩ của đàn ông là không thể.

Tôi là một người sống khá cảm xúc. Nghĩa là nếu cảm xúc đến, tôi sẽ để tự nó hành xử như một người bạn của mình và thể hiện ra.… Đọc tiếp “Ba lần phải khóc”

Một buổi sáng bình thường

Sáng chủ nhật, tôi hay thích đi đâu đó, ngồi một mình ngắm mây trời, núi non. Tôi khá lười suy nghĩ. Tôi nghe chúng bạn nói về tiền bạc, sự nghiệp, triết lý nhân sinh, kinh tế thị trường, xã hội,…Mấy thứ đó cao siêu với tôi quá. Tôi tự vấn mình rằng tại sao phải nghe những thứ nhạt toẹt này có gì hay ho cơ chứ.… Đọc tiếp “Một buổi sáng bình thường”

Câu cuối cùng

Hôm bữa gọi video cho thằng bạn thấy nó ăn nem chua, tự nhiên thèm quá bèn gọi đúng món đó để nhậu. Hôm sau nói chuyện với một thằng bạn khác về chuyện đọc sách, đủ loại Tây, Ta, Tàu, bàn về cuốn này cuốn kia, rồi nói về di sản của người này người kia rất dữ dội.… Đọc tiếp “Câu cuối cùng”

Miếng ngon tháng năm#1 – Xôi Thịt

Hà Nội nay chớm tiết lạnh, khô ráo. Chậu Tím thạch thảo trên ban công cũng phấn khởi tươi tắn hẳn ra. Mới đó nhớ về ba tuần trước Ông giời giận khóc trời Nam. Mà khóc than đến hồng thủy ngập trời, mưa gió vần vũ. Khóc đến con mèo mun nhà hàng xóm tôi kêu ngọng từ Hà Nội sang Hà Lội luôn.Đọc tiếp “Miếng ngon tháng năm#1 – Xôi Thịt”

Nhớ Huế

Một bài viết theo dạng “30 phút dôi dư”, đại loại là viết chút cảm xúc hoặc nghĩ suy trong lúc đang chờ gì đó (như ở đây là chờ build source code). Nay trời lành lạnh, xám xịt, tự nhiên cơn nhớ Huế lại dâng lên. Năm nay hình như Huế lụt nặng.… Đọc tiếp “Nhớ Huế”

Mưa giữa tháng 9

Mùa hè năm ấy, tôi chẳng bao giờ có được em…

Tôi viết bài này, trong một ngày se lạnh cuối tháng 10. Khi tôi còn đang mơ màng và ngổn ngang trong đống lo toan, thì kỉ niệm ấy bất chợt hiện ra. Tai nghe tôi đang phát bài “100 mùa hạ” của Cam, và tôi đổ cho nó là lý do tôi nhớ về mua hè năm ấy.… Đọc tiếp “Mưa giữa tháng 9”

Tôi ghét lão già (Phần 2)

Nếu ai chưa biết, thì tôi công khai chửi một lão già tôi ghét trên mạng lần hai. Nhắc lại lần hai. Vẫn là lão già đấy, vẫn một cái cảnh mặt trơ trán bỏng, ngồi uống bia rồi tầm xào anh Chris Martin Chơi Lạnh của tôi. Tôi tự nhận mình là Dế Xại – em của Dế Choắt, dissin’ lão một cách có tổ cp xếp về mặt viết lách, giải thoát mọi người khỏi cái gông cùm nô lệ bút kí này.Đọc tiếp “Tôi ghét lão già (Phần 2)”

Đặc công áo thun đen

Nếu muốn nghe bản audio, mời bạn nghe ở đây (tiếp tục coi trong kênh các phần tiếp theo)

Có lần, tầm 3 giờ chiều, trông thấy Mây đang dọn dẹp ly tách ở quầy, tôi vội lao tới, ra vẻ hốt hoảng, chạy đến sát quầy thì tôi quỳ xuống rồi vờ như đang tìm cách ẩn nấp, tôi kéo gấu váy cổ rồi kêu cổ cũng phải quỳ xuống.… Đọc tiếp “Đặc công áo thun đen”

Limbus Company và Tôi

Xin chào mọi người lại là tôi đây, thì hôm nay tôi muốn kể cho mọi người nghe cách mà tôi đã bị mê hoặc bởi con game tới từ Project Moon này – Limbus Company ( i love you Kim-ji-hoon

Thật ra thì tôi đã biết đến con game này một cách khá là tình cờ, đó là vào năm tôi lớp 11 cụ thể là cuối kì 2 lớp 11, trong một lần tình cờ tôi tìm game mới trên steam chơi cho đỡ chán thì tôi đã tìm thấy con game này thế là tôi click vào để xem con game này nói về cái gì thì tôi thấy là à đây là một con game đến từ Hàn Quốc và nó là phần sau của một con game trc đó cũng của nhà phát hành Project Moon luôn đó là Library Of Ruina, well tôi thấy nó cũng thú vị vì nó thuộc thể loại turn-based RPG và nó có cơ chế gacha thế là tôi đã click tải về để trải nghiệm.… Đọc tiếp “Limbus Company và Tôi”

Lên đầu trang