Chuyện ăn

Linux

(Tên chú đó lại là Linus?!)

Mấy đứa hay bảo mình là cô gái bàn phím. Lẽ do cái lap của mình cũ cả kỹ, chứ mình thì chẳng biết chơi game nhưng lại là đứa dài dòng, đêm đến hay gõ lạch bạch, lạch bạch…
Mấy nay cái lap hỏng nữa rồi, bản thân em nó đã yếu, mình lại còn chẳng biết chăm nên nó ốm đau mãi thôi.… Đọc tiếp “Linux”

Đậu…

Vâng, là đậu. Cuộc đời có muôn ngàn loại đậu, đậu xanh, đậu đen, đậu đỏ, đậu xe và đậu má. Nhưng ở đây là đậu mơ chiên giòn, một đĩa đậu mơ chiên giòn trong một chiều mưa bay lất phất giữa tháng năm trong một quán bia Hà Nội mà tôi và chủ quán ăn hay ghé đến.… Đọc tiếp “Đậu…”

Nhà hàng Bí Đỏ

Hồi trẻ con, nhà mình sống trong một khu tập thể quân đội khu Long Biên Hà Nội. Sáng chiều hai lượt sẽ theo mẹ đi đi về về qua cầu Chương Dương, mình đi nhà trẻ mẹ đi làm. Cuộc sống của một đứa trẻ ven đô sẽ khác nhiều một đứa trẻ nội đô.… Đọc tiếp “Nhà hàng Bí Đỏ”

Đen đá không đường

Tôi là một “con nghiện” cà phê. Tôi cũng không rõ từ lúc nào tôi lại thích cà phê nữa, nhưng công nhận cái vị đắng, mùi thơm của cà phê đúng là nghiện thật. Số lần uống cà phê trong một tháng của tôi chắc cũng đếm không xuể, chạy deadline cũng uống cà phê, thất tình cũng uống cà phê,… có lẽ điều này khá ảnh hưởng tới độ dày của cái bóp của tôi.… Đọc tiếp “Đen đá không đường”

Con xin ơn trên…

Đâu đó trong mấy chuyện hay ho ở quán bia Hà Nội này là một buổi chiều tà tà. Tôi đến quán bia này, chọn lấy chổ trong hóc kẹt, gần mấy bạn phục vụ và gọi ngắn gọn không cần ngó chi menu cho rề rà

– Bia tươi, một cái nem phùng!… Đọc tiếp “Con xin ơn trên…”

Câu chuyện thứ ba – Tôi béo thế nầy một phần là do anh boss đầu.

Covid quay trở lại nên đói dã họng. Sếp mới sợ covid quá nên cắt cử nhân viên trực văn phòng. Sáng vừa mưa vừa đói nên xoa bụng béo nhớ anh sếp đầu – sếp Giang.

Nói thật xưng hô cho tiện công việc và nịnh sếp trẻ trung chứ sếp Giang cách tôi 20 tuổi lận.… Đọc tiếp “Câu chuyện thứ ba – Tôi béo thế nầy một phần là do anh boss đầu.”

Mafia – Quả Cam Vàng Xứ Sicily.

Tiếng nhạc Jazz phiêu linh lãng đãng trong căn phòng rộng. Ánh đèn vàng làm những chiếc ghế gỗ lót da đắt tiền ánh lên một lớp màu nâu cánh gián bóng bẫy. Điếu Cigar Cuban thả một làn khói mỏng manh giữa cái gạt tàn pha lê. Điếu thuốc đắt tiền ngang ngửa phí sinh hoạt cả tháng trời của một gia đình công nhân nghèo, được vấn tay từ ba chiếc lá thuốc thượng hạng, cháy từng giây như đang đốt cháy cuộc đời người đang quỳ trước nó.… Đọc tiếp “Mafia – Quả Cam Vàng Xứ Sicily.”

Câu chuyện thứ hai: nồi cơm ma thuật và sự hình thành đế chế shipper và ngành dịch vụ

Lắm lúc nghĩ lại thì đời sinh viên bọn tôi chẳng khác nào cuốn Harry Potter phiên bản không-biết-phải-khóc-hay-cười cả. Tôi nhớ những thước phim đầu tiên cậu đến ngôi trường phép thuật, cả đời cậu chưa bao giờ được ăn như vậy và điều tuyệt hơn là nó như niêu cơm của thạch sanh.… Đọc tiếp “Câu chuyện thứ hai: nồi cơm ma thuật và sự hình thành đế chế shipper và ngành dịch vụ”

Ngộ Không – siêu nhân của tui, và những cú plot ác chiến của Ngô Thừa Ân.

Đúng giờ cái beng, tắm xong ăn cơm, ăn xong chải đầu bảy ba, mặc áo thun ba lỗ bỏ vô quần, kéo tới dú, ngồi ngay ngắn chờ cô phát thanh diên nói xong bái bai trên tin Thời Sự, là tới giờ đi thỉnh kinh của tui. Team đi Ấn Độ thỉnh kinh Bát Nhã gồm sáu thầy trò : Tam Tạng, buffer, mà until toàn đánh vào fighter gánh team là Tề Thiêng.… Đọc tiếp “Ngộ Không – siêu nhân của tui, và những cú plot ác chiến của Ngô Thừa Ân.”

Scroll to Top