Chuyện ăn

Nằm mơ (2): Trường học

Căn phòng học im lặng đến mức tôi có thể nghe thấy tiếng u u của bóng đèn huỳnh quang trên trần nhà, một âm thanh đơn điệu nhưng nhức nhối như mũi khoan đang xoáy vào thái dương. Không khí trong phòng học đặc quánh lại, nặng nề như chì, đè nén lên lồng ngực của ba mươi lăm con người đang nín thở.… Đọc tiếp “Nằm mơ (2): Trường học”

Khách quen nên được báo trước

Sáng nay thứ 2 nên kẹt xe chết cđm nhưng vẫn cố đi xa thêm một chút để ăn sáng ở quán quen rồi mới tới công ty. Đang húp tô bún nóng hổi để đỡ cơn đau trong người thì chị chủ quán báo cho cái tin như sét đánh ngang tai: “Tranh thủ ăn đi nha, hết tháng sau chị nghỉ bán luôn rồi đó”.Đọc tiếp “Khách quen nên được báo trước”

Lạc bầy

Bò qua được phân nửa đời người vẫn không thấy một ai. Ngồi thử, nằm thử, nói thử, cũng tự thấy lạc loài. Gọi hỏi mẹ, mẹ nói không sao. Đêm nằm vẫn nghĩ ngày mai phải làm gì tiếp theo? Phải rồi, mở mắt, phải rồi, thở, phải rồi, cuốn sổ đặt trên bàn còn chi chít những dòng chưa được đánh dấu hoàn thành.… Đọc tiếp “Lạc bầy”

Country side Billionaire

Một thằng gốc Ấn đẻ ra ở New Zealand định cư ở Canada đang đi Trung Hoa nhập hàng. Một thằng ở Luân Đôn, hai ba đứa kia ở đâu chưa biết. Lập trình viên tự giới thiệu là dân ruộng. Không ai hiểu nên cực chẳng đã tạm dịch là Country-side billionaire.… Đọc tiếp “Country side Billionaire”

Miếng ngon tháng năm#2 – Cá kho trám đen

Mình đi, có nhớ những ngày

Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù?

Mình về, có nhớ chiến khu

Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?

Mình về, rừng núi nhớ ai

Trám bùi để rụng, măng mai để già.

Mình đi, có nhớ những nhà

Hắt hiu lau xám, đậm đà lòng son

Mình về, còn nhớ núi non

Nhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt Minh

Mình đi, mình có nhớ mình

Tân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?Đọc tiếp “Miếng ngon tháng năm#2 – Cá kho trám đen”

Nằm mơ (1): Cody

Tôi gặp Cody vào một buổi sáng không hẹn trước, trong một khoảng thời gian tôi còn tin mọi điều đẹp đẽ đều có thể xảy ra nếu mình chịu khó chờ thêm một chút. Lúc ấy, tôi chỉ vừa biết đến cậu như một nghệ sĩ trẻ hay biểu diễn ở vài quán cà phê nhỏ trong thành phố.… Đọc tiếp “Nằm mơ (1): Cody”

Câm

Không báo trước, một ngày tự nhiên tôi chọn im lặng, rồi đâm ra yêu nó hồi nào không hay.

Từ chối những náo nhiệt, từ chối những buổi gặp gỡ và những cuộc điện thoại vô bổ. Tôi đạp xe những ngày chỉ có mình với mình. Làm bạn với im lặng, tôi không chỉ thấy đoạn đường phía trước thênh thang, mà cả những suy tưởng của mình cũng rộng mở.… Đọc tiếp “Câm”

Yêu em như lẩu cá

Cứ mỗi lần muốn làm một ca sĩ nhạc Sến thì mình lại hay tưởng tượng đến một viễn cảnh ưa thích. Đó là mình có một ông anh quen ở miệt thứ, biết nhau qua dịp nào cũng được, có thể là qua một bàn nhậu chung rồi dần thành bạn thân, ông này mình tưởng tượng luôn là người gầy, rám nắng, tóc ngắn và gương mặt hơi khắc khổ, ông ấy sẽ ít nói và quan trọng nhất, là ổng có một con đò, nhất định phải sở hữu một con đò, hay ghe gì đó cũng được.… Đọc tiếp “Yêu em như lẩu cá”

Cái tựa bị sửa lại

Hết dịch, Mây mở tiệm bán hoa. Cổ còn để một xe bán cà phê mà cổ treo bảng khoe rằng “em pha rất ngon”. Tôi công nhận.

Tôi làm đủ mọi cách để gây ấn tượng với cổ. Vừa lãnh lương tôi rút ra một cọc tiền đến mua cà phê, làm bộ rớt ra mấy chục tờ 500k, bữa nào làm sang thì gọi taxi, thuê thêm thằng đàn em đi theo mở cửa đóng cửa, cúi dập đầu đủ kiểu nhưng cô vẫn không để ý.… Đọc tiếp “Cái tựa bị sửa lại”

Quán ăn đêm (P1): Mở hàng

Hôm nay là ngày mở hàng đầu tiên. Ngày mà lão đã cuối thực hiện được cái mong muốn hồi trẻ.

Hồi còn trẻ, lão đi chu du đó đây. Không cái xó xỉnh nào ở cái thành phố này mà lão không biết. Từ các quán nhậu vỉa hè không gian mở, view nhìn ra mặt đường, thi thoảng thấy mấy gánh hàng rong hoa quả đi qua đi lại, rồi chốc chốc lại thấy bọn giật đồ, tiếng chó mèo đuổi bắt nhau, tiếng người chửi nhau om sòm; đến các quán pub nhỏ nơi góc phố nhậu sầm uất nổi tiếng, chơi thứ âm nhạc dễ chịu, có một cái quầy dài với hàng ghế tròn dài, đằng sau là tủ rượu với cocktail với muôn vàn màu sắc lấp lánh, thu hút ánh nhìn và là trung tâm của quán mỗi khi khách vào; đến cả mấy quán bia sang trọng hơn có phong cách thiết kế Châu Âu đèn vàng tạo cảm giác ấm cúng, có một quầy bia thủ công và hàng loạt các bia ngoại nhập liệt kê tràn lan trên menu mà lão hay mời đối tác ngồi tại quán.… Đọc tiếp “Quán ăn đêm (P1): Mở hàng”

Ở trọ

Về đây mất gần 1 tháng mới kiếm được chỗ bán thịt bò ngon, và cũng là lần đầu tiên trong đời tôi mua bò ở ngay lò, và nếu tôi quẹo phải thêm ba chục mét nữa rồi quẹo trái thêm hai chục mét nữa tôi cũng được ăn tô bún bò chưa từng có trong đời, cái tô bự bằng hai con bò cộng lại và miếng sườn que bự bằng hai chiếc xe đạp điện cộng lại.… Đọc tiếp “Ở trọ”

Lên đầu trang