Chuyện ăn

Tào phớ nhỏ giọt

Tuổi thơ tôi vẫn chưa bị công nghiệp hóa 4.0 lấn át. Tuổi thơ tôi là mỗi sáng thức dậy bởi những gánh rao hàng rong mặc dù tôi ngủ “trương thây” đến tận 8 giờ sáng. Vẫn những lời mời đon đả từ những người bán hàng: “Ai bánh mì nóng giòn đê”, “Bánh đúc Hương Sơn ăn vào người ăn thấy ngon miệng và nhớ mãi” và hàng tá thứ khác hỗn độn trong trí nhớ tuổi thơ của tôi.… Đọc tiếp “Tào phớ nhỏ giọt”

Lẩu Mắm.


Có một kì, một anh trai nào đó ở một nơi nào đó khác miền Tây, nói món lẩu mắm miền Tây vừa thúi vừa dơ ăn kì cục. Vâng! Tui đọc thì đọc vậy thôi, thấy dân tình chửi quá trời, mà tui cũng kệ. Tui nhớ nồi lẩu mắm của mẹ.… Đọc tiếp “Lẩu Mắm.”

Cô Nhinh Underrated

Tôi thấy ngày nay nhiều người nghe nhạc lợi dụng từ Ăn đờ rết/ Âu vờ rết nhiều một cách đáng sợ. Người ta thậm chí còn mù quáng, xỉa xói, ghét nhau chỉ vì không phân biệt nổi với popular/unpopular với trường phái ăn đờ rết ở trên. Tựu chung sự lan man lại thì tôi xin phép được lạm dụng nó một lần nữa.… Đọc tiếp “Cô Nhinh Underrated”

Cà phê và giấc mơ ban ngày với cô hàng nước.

Hôm nay bạn đã uống cà phê chưa? 

Tui đảm bảo, hỏi câu này thì người nghe sẽ hiện ra trong đầu không chỉ là “rồi” hay “chưa”. Mà sẽ là ” uống nguyên ly cà phê đen không đường hồi sáng rồi”, hoặc “hôm nay bận quá chưa kịp luôn”, “ghiền mấy ngày mà cà phê nhà hết rồi thèm quá” … Hoặc thậm chí là “em uống không được, tim đập mạnh… “.… Đọc tiếp “Cà phê và giấc mơ ban ngày với cô hàng nước.”

Nhật ký hầm 123 (p12)

Ngày 76: Phê thuốc tự nhiên

Thứ sáu, làm task bí quá, tôi bị rơi vào trạng thái phê thuốc một cách tự nhiên. Hồi xưa chơi Far Cry 4, có hai khứa NPC là Yogi và Reggie. Thằng main hay ghé vào láng của hai khứa đó và phê thuốc, trong mấy chuyến trip khứa main hay cầm súng bắn bùm chéo vào màn hình ngập ngụa màu.… Đọc tiếp “Nhật ký hầm 123 (p12)”

Nhật ký hầm 123 (p11)

Ngày 75: Bia tươi 152A, bến quê của tôi

Nãy đọc thấy từ khóa Bến Quê, thích quá nên lật đật đi bê bài viết cũ rích này đem lên. Hy vọng sau đợt này cái quán vẫn tồn tại.

Đã lâu lắm rồi tôi không viết cái gì nửa, hôm nay tự nhiên rãnh rỗi nên ngồi trước máy tính gõ vài dòng kể về đời sống ăn nhậu tai hại của mình.… Đọc tiếp “Nhật ký hầm 123 (p11)”

Trung Thu?!

Một ngày lúc bé, chị mình từng bảo điều ước nên cất kỹ, nói ra sẽ (có thể) hết thiêng. Mình vẫn nghĩ về việc đó đến giờ. Phần khác mình hay lấn cấn với những điều ước, nghĩa là không biết nên ước gì, ước điều này thì cái gì mới là cội nguồn của nó, rồi sẽ dẫn đến đâu.… Đọc tiếp “Trung Thu?!”

Đường Geleximco

Hồi lâu rồi đi xem nhà đất cùng đám bạn, nhớ đâu đó tên chủ đầu tư là Geleximco, đám bạn chỉ cho mình khu đất bọn nó tăm tia. Do quen biết dây mơ dễ má mà nó biết giá khu đất từ lúc còn trong dự án, đến bán trao tay người 1, người 2…đến người thứ n.… Đọc tiếp “Đường Geleximco”

Mei mei mei

Mình từng viết một cuốn tiểu thuyết diễm tình đẫm lệ, đâu đó từ hồi 2017. Tiền thân là 1 cái truyện ngắn, sau nghĩ thế nào mà lại viết dài lên. Hình như là do “muốn gói gọn suy nghĩ cất vào đó, để bản thân bước sang trang mới”.… Đọc tiếp “Mei mei mei”

Bay lên

Linh ngồi tại chiếc bàn bừa bộn của cô, cố gắng che chắn bản thân khỏi ánh trời chiều. Chỗ cô ngồi quay lưng với lớp cửa kính bao quanh tòa nhà. Có một tấm rèm mỏng chắn ngang, nhưng bức màn mỏng manh đó là không đủ để ngăn chặn cái nắng bên ngoài.… Đọc tiếp “Bay lên”

Scroll to Top