Tôi ghét lão già

Lão. Người tôi gặp vào lúc 2017. Lúc thời buổi internet bắt đầu loạn lạc tôi tìm thấy web của lão. Tôi là một thằng “vật chất”. Nhưng tôi hiếm khi thấy ai GA lại nhét hình chú tôi Leo vào kèm với một tấu sớ dâng vua dài như Vạn Lý Trường Thành.… Đọc tiếp “Tôi ghét lão già”

Khi nỗi đau dừng lại

Sợ phiền anh em vì những bài như vầy vào lúc này lắm. Nhưng thiệt mình những lúc này mình thương và quý cái quán này của anh Đăng cùng anh em kinh khủng. Thay vì ở bên xứ người phải tò mò đi vô một cái hẻm nào đó thì ở đây, lúc này từ cái máy tình cũ mình ngồi được vô một cái bàn bia tĩnh lặng mà gõ đôi ba câu từ lung tung như vầy.… Đọc tiếp “Khi nỗi đau dừng lại”

Anh Đi Tu!

Nhân đọc bài “Nhìn em có vẻ chân tu” của anh  Đăng Monk, mình có nhớ một câu chuyện nhỏ thằng bạn kể lúc nó còn bán cafe vỉa hè. Chuyện là vầy. 

Ông đó đầu trọc, râu ria một đống như Ông Già Noel. Mặc cái áo thun, quần jeans cũ, mang sneaker cũng cũ xì cũ mèm.… Đọc tiếp “Anh Đi Tu!”

Nấu ăn trong VR

Công nghệ VR đã không còn quá xa lạ với thế giới hiện đại nữa, khi mà mọi người giờ đây ít nhiều đã trải nghiệm nó, với những người có tài chính thì việc sử dụng nó thường xuyên là điều dễ hiểu, và đương nhiên có rất nhiều ứng dụng với VR, mà thường thì chúng ta hay nói đến game hơn, như Beat Saber, Half-Life: Alyx, hay VR Chat và Cooking Simulator.… Đọc tiếp “Nấu ăn trong VR”

Chiều tà thứ Bảy

Hồi chiều này tui đi châm cứu. Có một ông trong phòng khám ngồi nói chuyện suốt từ đầu buổi đến cuối buổi. Tui nằm đó với những cây kim ghim vào người cùng dòng điện lăn tăn trên da thịt. Tiếng quạt gió thổi ù ù. Tiếng ông già xa lạ nói chuyện ồ ồ.… Đọc tiếp “Chiều tà thứ Bảy”

Chuyện vu vơ tuổi hồng

Nhân vật chính của chúng ta trong câu chuyện này tên là Chếch. Chếch, cậu học sinh bình thường như bao người, đang ngồi lơ mơ trong giờ Vật Lý. Cậu đang tận hưởng việc ngồi tương tư với trời xanh, nhìn mây phủ sương mờ phía tít tít xa xa, ánh nhìn của cậu xuyên qua khẽ lá, xuyên qua cả những giọt sương đọng lại buổi ban mai, hướng đến những thứ xa xôi nhất ở chân trời mà nếu người người nhìn vào thì chắc hẳn nghĩ cậu đang thương nhớ mười đôi cô gái xinh xinh mà cậu gặp hôm qua, khi đang trượt trên tấm kính của cái người ta hay gọi một cách rất sang miệng : “Sờ-mát-phôn”.… Đọc tiếp “Chuyện vu vơ tuổi hồng”

Ăn bim bim

Đã lớn tướng, nặng hơn 80 kg rồi nhưng tôi vẫn thích ăn vặt. Hồi bé thì tôi dám chắc có rất nhiều anh em vòi tiền ba mẹ đi mua đồ chơi hay bim bim, và tôi cũng chẳng phải ngoại lệ khi mà mỗi lần đi học về tôi lại được ba mua cho một gói bim bim, và vị tôi hay chọn nhất là INDO ChipS!,… Đọc tiếp “Ăn bim bim”

Bít-Tất 3 tiếng.

Processed with RNI Films. Preset ‘Agfacolor 50’s’

Show “Nhậu Cùng Admin”. 

TẬP 1: BÍT-TẤT 3 TIẾNG. KHÁCH MỜI: KHANG. 

Quéo cờm tu Quán Ăn Đêm Tí Vì! Đây là Khang còn ngồi kia là Admin Đăng Bôngggg!!!! 

Lần đầu tiên hẹn hò ảnh chọn cái quán old-skool dữ dội, đúng ngay kiểu tui thích: lâu đời, có lớp khách riêng đặc trưng, ngon, và “dị”.… Đọc tiếp “Bít-Tất 3 tiếng.”

Đi lượn một mình: từ 50k đi net thành 50k xăng để vi vu quanh thủ đô.

Chào các ông/anh/em (xin phép xưng tôi từ giờ cho dễ nói), sau nhiều lần lười như con hủi thì cuối cùng vào lúc 2h sáng này, tôi cũng bắt đầu viết được ra những dòng tâm sự đầu tiên về cái thói quen nghe thì rất nghệ sĩ nhưng thật ra lại vô cùng dẩm dớ của tôi – đi lượn (hoặc nói thẳng là đi chơi một mình :).… Đọc tiếp “Đi lượn một mình: từ 50k đi net thành 50k xăng để vi vu quanh thủ đô.”

Lên đầu trang