Không biết ăn gì, “làm bát phở nhỉ ?”.

Đó là câu tôi hay nói mỗi khi phải quyết định ăn món gì mỗi khi có hẹn với bạn bè vì món này có người ăn người chưa, món nọ có người khen người chê, người này không ăn được a, người kia không ăn được b, vân vân và mây mây,…

Nhưng mà cứ chỉ cần bảo đi ăn phở thôi là chúng nó cũng sẽ gật gù đồng ý, vì nó là một lựa chọn quá đỗi là an toàn, một bát phở, 1 đĩa quẩy, thêm cốc trà đá, vậy là có một bữa ăn ngon và rẻ, xì xụp bát phở với nước dùng thơm phức, thịt bò mềm ngọt, thêm cái quẩy giòn tan và tráng miệng với ngụm trà đá, nếu ăn vào một buổi tối mùa đông lạnh buốt thì thật sự còn gì tuyệt vời hơn nữa ?… Đọc tiếp “Không biết ăn gì, “làm bát phở nhỉ ?”.”

Lại là lẩu nhưng say mèm

Vâng, lại là lẩu, chúng ta biết bao nhiêu khoảng thời gian cứ tụ tập với nhau thì tất cả những người có tâm hồn ăn uống sẽ nghĩ đến một cái nồi ở giữa với khói nghi ngút và những cái đĩa của thịt bò, thịt thăn, nấm,… Lần này, địa điểm ăn lẩu của tôi là ở một nhà hàng cách xa vài con phố với vị trí câu lạc bộ (CLB) tập võ Karate của tôi đang tập, và đây là dịp tổ chức kỉ niệm 11 năm thành lập của CLB.… Đọc tiếp “Lại là lẩu nhưng say mèm”

Bảy bước tới hè, tám bước lùi xuân

Chếch, cậu bạn quen thuộc của chúng ta. Nếu ai không biết cậu bạn đẹp trai vô lối, không đẹp trai thối luôn 5 nghìn thì xin mời đọc bài này:

Chếch, cũng như mọi lần, ngồi trong lớp học với dáng vẻ của một gã du mục đã quen với việc để đôi chân lấm lem ngoài đất bụi, nhưng giờ đây lại bị xiềng xích trong căn nhà tù gọi là “phòng học”.… Đọc tiếp “Bảy bước tới hè, tám bước lùi xuân”

Lychee Martini

“Lòng người và lòng người không gắn kết với nhau bằng sự hài hòa, mà trái lại gắn kết với nhau sâu sắc bởi tổn thương và tổn thương. Không có sự dung thứ nào mà ko vương máu trên mặt đất, không có sự chấp nhận nào mà không phải vượt qua những tổn thương, đó chính là căn đế của sự hài hòa đích thực.”Đọc tiếp “Lychee Martini”

Xỉn bê bê và nghe nhạc.

Processed with RNI Films. Preset ‘Agfacolor 40’s Warm’

Như đã có nói trong một bài viết khác về ăn nhạo, hôm nay mình sẽ bàn về chuyện xỉn bê bê và nghe nhạc. 

Có nhiều loại xỉn, xỉn quắc cần câu (ngu người quay đơ), xỉn cắm đầu (lì cố gượng đứng lên thì té), xỉn sương sương (ngà ngà lâng lâng), xỉn bét nhè (xỉn mà không chịu đi ngủ cứ nói xàm xàm chọc phá mọi người), xỉn trầm cảm (im re nhớ chiện buồn rồi khóc), xỉn kích động (la lối nhảy nhót), xỉn tỉnh thức (bắt đầu chém gió về triết học tôn giáo), xỉn vị nhân sinh (xỉn xong xạo xạo đi dọn nhà làm đổ bể từa lưa… ).… Đọc tiếp “Xỉn bê bê và nghe nhạc.”

Sài Gòn chiều nay mưa

Nay Sài Gòn mưa, mưa đầu mùa, ngồi trong quán cà phê ở Quận 2 mà lòng vừa ngỗn ngang vừa trống rỗng. Nhưng dù sao cũng mưa rồi, mưa là thứ thời tiết mà có người yêu, người ghét và đương nhiên có người vừa yêu vừa ghét. Mưa mát trong ngày oi bức, mưa dễ ngủ, mưa nhìn… hay ho và mưa thì đôi khi đọc sách nghe nhạc thêm tí gì thú vị.… Đọc tiếp “Sài Gòn chiều nay mưa”

Lên đầu trang