Ở bài viết này tôi sẽ nói về con đường làm giàu của mấy thằng bạn tôi. Các shark hay nói về những tỉ tỉ kiếm được hàng ngày, nhưng họ không nói về một tỉ kiếm được đầu tiên, bởi vì sao. Bởi vì nó không thể kể miễn phí. Nó rất là đắt. Nhưng nay tôi sẽ tặng miễn phí cho các bạn.
Xanh là sv kinh tế đối ngoại của ftu, công việc đầu tiên là nhân viên logistics, lương 4 5 triệu, thời điểm 2015. Mỗi ngày đi làm 20km. Sau đó vào SG, làm đến 2019 bỏ nghề, lương lúc đó là 34 triệu. Từ 2019 đến nay nó làm dropshipping cùng Xanh 2. Nôm na là: sản xuất ở Trung Quốc, điều hành ở VN (bọn nó), bán cho Tây, giá Tây. Các bạn Tây vào mấy trang web bán hàng online, mua cái này cái nọ giả sử 50 đô, thì 50 đô đó vào túi 2 thắng 20 đô, 20 đô cho Trung Quốc, 10 đô “đóng lệ phí”.
Xanh 2 là sv tài chính ngân hàng của ftu, làm bank và đã bỏ việc. Lương lúc bỏ việc là 45 triệu. Xanh 2 là người đầu tiên làm thành công cái business kể trên và sau làm cùng với Xanh 1. Giờ nó bàn giao việc “điều hành” cho Xanh 1 và tập trung vào công nghệ lõi ở Việt Nam: buôn lô bán nền. Việc nó nghỉ (cả nghề banking và cái business) 1 phần là do nó vướng vào những rắc rối “nhạy cảm”. Nó nghỉ để tránh vào tù.
Business của 2 đứa Xanh có nhiều nhánh, xuất phát từ nhận thức rằng nguồn sản xuất Trung Quốc không với được khách hàng Mỹ (The Great Firewall) nên bọn nó “tiếp cận” dùm. Câu chuyện làm thế nào để thành công có thể viết được 1 cuốn sách. Biết rằng từ 2013 đến 2018 (thời điểm có lãi) bọn nó “bỏ” vào đó nhiều. Giờ có tiền tỉ trong tay nhưng thời điểm 2018 2019, 2 bạn Xanh này nghèo rớt và lúc nào cũng nợ. Đi ăn với gái toàn phải share. Cũng chính vì điều này nên Xanh 2 mới quyết định lấy vợ. Lấy vì ân nghĩa và sự biết ơn.
Về 2 Xanh này, ở đây tôi kể thêm 2 điểm tích của bọn nó: Xanh 1 có 1 ngày đi làm về, mệt quá thế nào tay run run (tụt huyết áp thì không nắm chặt tay, khó vặn cổ tay) nên dừng xe ven đường, ngồi xuống nghỉ thì hoa mắt, ngồi bất động luôn bên lề đường. Nó bảo rằng lúc mở mắt ra thấy có 1 bà lão đứng cạnh xoa dầu cho. Từ đó nó có cảm tình với Sài Gòn, như tôi. Tôi và Xanh này chia sẻ với nhau 1 góc nhỏ ở Sài Gòn, và luôn thấy biết ơn thành phố ấy vì điều đó.
Xanh 2 có 1 tư tưởng rõ ràng về tình cảm. Khi 18 20 chúng tôi hay mơ về thần tiên tỉ tỉ thì nó nghĩ rõ ràng là từ giờ đến 30 (lúc nó giàu), nó chỉ yêu cho vui thôi. Nên nó yêu nhiều cô, có nhiều bồ, vui vài tháng hết vui thì chia tay, không ràng buộc trách nhiệm. Mọi thứ tập trung vào sự nghiệp. Vợ nó hiện tại cũng vậy. Ban đầu cũng thấy hay hay, yêu vui, làm được trò gì thì làm, kiểu thế. Nhưng hóa ra vợ nó biết làm nhiều trò đặc dị, tỉ dụ như là giúp nó làm business, kiếm tiền cùng/cho nó, và đặc biệt là vừa kiếm tiền cùng vừa ăn cùng ngủ cùng (thật ra là cho nó ăn ké và ngủ miễn phí). Thế là lúc nó phất lên thành tỉ phú thì vợ nó bảo: giờ anh đã giàu, vậy anh có định cưới em không. Đó là một câu hỏi khó và những sự việc phía sau là một câu chuyện dài. Giờ nó có con rồi và câu nó luôn khuyên tôi: mày phải chơi gái đã đi G à. Có thiếu tiền thì tao cho. Tôi rất cảm ơn Xanh 2 vì sự thật lòng và hào phóng của nó.
Về Đỏ, người anh em cách mạng của tôi. Hồi xưa đánh dota thì Đỏ bao giờ cũng đánh support pos 4, tôi hay đánh offlane, và chúng tôi là những người đầu tiên “mở combat”. Vị trí thật hợp tính cách. Đỏ cũng học ftu, ngành lấp lánh gì đó, rồi bỏ học, đi làm market analysis cho 1 chuỗi siêu thị ở Hà Nội. Nó bán thêm hàng shopee thời thương mại điện tửu bùng nổ, nhiều ưu đãi. Giờ nó thành trùm shopee, và biết mọi ngón nghề trên đây. 20220 nó bỏ vị trí (phó giám đốc) ở chuỗi siêu thị, tập trung vào bán hàng shopee và mở 1 cơ sở sản xuất gốm và thủy tinh. Nó có 1 cái kho lớn, huy động toàn người nhà, bao gồm cả gia đình anh chị em gần xa… làm cho nó. Cái kho (và shopee) kiếm lớn cho nó, và nguồn tiền đập lại vào cái xưởng. Nó đang đi tìm người để phát triển cái xưởng này. Tư duy của nó tập trung vào sản xuất, và muốn tạo branding kiểu “hàng Việt Nam chất lượng cao”. Nó nghiên cứu mô hình từ Eurowindow, tuy nhiên tôi không hiểu sao nó lại chọn gốm và thủy tinh. Tôi (và Xanh, Trắng) không nghĩ nó sẽ hành công. Nhưng kệ thôi, nó vui là được.
Về Trắng, là đứa đang đọc sách và tu tiên giai đoạn này, nó khác biệt ở chỗ nhà nó giàu. Nên nó không có động lực lớn. Cũng không có niềm vui hay nỗi buồn lớn. Trắng đi Mỹ về làm bank, nhưng là dạng tư vấn, lương 9 triệu 1 tháng. Tư vấn thành công 1 case (thường từ 3 tháng đến vài năm) thì được thưởng một cục, cầm nặng tay. Trắng và Xanh 2 từng làm việc gần nhau, chỗ đâu đó Vietcombank gần Hồ Gươm. Trắng đã quyết định quay lại thị trường lao động vào năm sau. Nó dần chấp nhận rằng tính nó không làm business được, sẽ tiếp tục đi làm cổ cồn xanh trắng. Trắng giống tôi ở điểm là nó cũng đang vật lộn để thay đổi, aka: tiến hóa để thích nghi. Hiện giờ nó đang nằm trong 1 cái nhà nào đó của phụ huynh, suy nghĩ về ý nghĩa của cuộc sống và những thứ kiểu thế, và cố gắng không làm điều ngu ngốc.
Đỏ và Xanh 2 đã có con, và bận rộn với vợ con. Chúng nó như theo lời tự sự, là cũng dần chán bon chen và muốn ngồi nhà nhiều hơn với con, chơi lego hay trồng cây chẳng hạn. Tuy nhiên do vòng xoáy của đồng tiền nên lúc tối về nhà lúc nào cũng có cảm giác quên cái gì, và thường chỉ ban đêm khi nhìn vợ con mới nghĩ được cái gì chầm chậm. Gặp được bọn này rất khó. Xanh và Trắng thì nhiều thời gian, hay cùng tôi đi ngắm nhà ngắm phố. Chúng tôi thường chua chát đùa với nhau rằng sống ở Việt Nam chỉ có nghề bán nước bọt là phất. Rồi chuyện đất nước hạng 3. Những người giỏi nhất mà có lòng tự trọng sẽ không thể sống ở đây. Những cái buồn bã vô dụng.
Chúng tôi không phải những người giỏi nhất, và lòng tự trọng chắc cũng dùng hết ít nhiều, nên cứ quanh quẩn. Nói về tự trọng, tôi kể thêm chuyện này. Trong thời gian nghiên cứu business của mình, 2 Xanh tìm được 1 cách “chơi xấu” các đối thủ cạnh tranh. Nôm na là phá rank xóa data đối thủ, đẩy mình lên top rank top SEO bla bla. Tuy nhiên bọn nó không làm, như bọn nó thú nhận là nhát tay. Nhưng Xanh 2 nó kể lại cho 1 đứa bạn, đứa bạn đó về sau phát triển business theo hướng đó, và thu tiền tỉ. Thằng kia gửi tặng Xanh 2 100 triệu kèm lời hứa là không bao giờ phá business của nó. Bọn nó kể tôi rằng để làm business sạch bọn nó mất 5 năm, chạy lờ mờ chỗ xám chứ không qua đen, và “đóng thuế” đầy đủ. Thế mà có những đứa như vậy làm bọn nó mất đi vài niềm vui trong việc kiếm tiền.
Trắng (chính xác là bố mẹ Trắng) vừa mua và bán liền tay một dãy nhà Gelex, lãi tiền tỉ. Bố mẹ nó là bác sĩ đa khoa đại học Y thời những năm 90, làm bác sĩ vài năm rồi bỏ nghề đi làm dược, chính xác là “buôn” thuốc. Nó hay bảo: bố tao vẫn thỉnh thoảng vẫn mua sách y từ nước ngoài về đọc, bàn làm việc toàn atlas và ảnh y khoa, nhưng tiền là đến từ việc sang tay và phân bố nguồn thuốc. Nên nó giờ không hiểu nó sống vì cái gì. Nó không có nhu cầu vật chất (vì đã thỏa mãn, giờ sống giản dị), không có niềm vui lớn/niềm an ủi tinh thần (như bố nó đọc sách Y), không có đam mê gia đình hay những trói buộc truyền thống (gia đình nó rất tây). Chính ra đời không có big event, tuổi về già dễ khủng khoảng.
Tôi quay trở về nghề kĩ sư, lương khởi điểm 1x, sếp là đứa ngang tuổi, câu cửa miệng:”cái này chắc cậu biết rồi,..”. Bỏ mẹ, tôi sao mà biết được, tôi bỏ nghề 5 năm, làm một cuộc phiêu lưu tinh thần (lời Trắng), giờ quay lại đúng cái xuất phát điểm. Trong công việc tôi không phàn nàn kêu ca gì, chỉ muốn thú nhận một điều là thời điểm này tôi không yêu công việc. 5 năm hoặc 10 năm qua tôi đã xây cho mình một ước mơ khác, đã vui và buồn cùng nó, bay lên và chìm xuống cùng nó, sống trong, mơ về và trở thành nó. Giờ nó đã đứt. Tôi phải học cách mơ một giấc mơ mới để tiếp tục. Nếu không, mọi thứ chỉ là chắp vá và chịu đựng.
Nhưng mơ một giấc mới như nào? Đỏ có giấc mơ về công ty gốm sứ, đặt tên theo cái ngõ nhà nó. Xanh 2 đang mơ về gia đình. Nó hối hận về những điều nó đã làm và muốn bù đắp cho vợ. Nó vừa mua cho vợ nó cái ô tô. Nó bảo: giờ tao yêu vợ tao lắm. Good. Xanh thì mơ về việc đi học kĩ thuật. Trắng thì mơ rằng mình có giấc mơ. Nói chung giấc mơ nào cũng tròn méo tùy ngày, và mỗi chúng tôi thì nhìn ngắm và cố nắm giữ, mong rằng có một ngày như mơ trọn vẹn.
Một bình luận trong “Như mơ”
Hê lô bác Giang =))))))))))))