
Thật sự lại một lần nửa yêu quán ăn vô cùng. Dạo gần đây mình viết bài toàn những bài thuộc dạng tức cảnh sanh tình. Đại để là không nghĩ nhiều hay tốn công, tốn sức hồi tưởng mà mình toàn viết ngay những điều mình nghe, mình thấy và mình cảm nhận. Hôm nay, thứ năm, em trai mình đi học và không rõ nó tan học nhiu giờ. Do thế nên trong lúc hứng chí mình định vào siêu thị mua tí hạt hỗn hợp (củ cải đỏ, bắp…) và xúc xích Đức loại ba cái để chiên cơm ăn. Run rủn sao đó mình vào siêu thị và gặp em mình, thế là nói nó mua thêm thịt bầm cùng bí đỏ về nấu canh. Về nhà hai anh em mình cùng chia nhau nấu ăn, sẵn còn lon bia Tiger mình tiện tay rót và cho thêm tí đá vào ăn luôn. Trời nóng nên mình mở tung cả cửa sổ lẫn cửa ra vào. Cơm chiên và canh sẵn sàng, mình bới một chén to cơm và một chén canh ra mà vừa hớp bia vừa ăn. Cơm ngon, canh ngọt, bia lạnh nhưng thiếu tí nhạc. Mình bật thêm tí nhạc của Phạm Toàn Thắng, tình cờ kiếm được bản demo của Em giấu điều gì trong đôi mắt. Mình vừa ăn, vừa nghe, vừa uống và vừa gõ phím chuyện trò. Lòng thấy hạnh phúc vô cùng, đã lâu lắm rồi mới có một buổi cơm trưa ở phòng trọ mình cảm thấy an yên và hạnh phúc như thế này. Trong khi viết bài này, mình đã ngồi cười rĩ rã như một thằng ngáo tới mức em mình hỏi bài nhạc đó lời bựa lắm à?
Cơn gió mùa hạ len qua mái tóc
Em Thấy Điều Gì Trong Đôi Mắt – Phạm Toàn Thắng
Anh muốn ôm em an yên vào lòng
Những câu hỏi nhỏ ôi sao thật ngốc đúng không?