Chuyên mục
Chuyện ăn

Bít-Tất 3 tiếng.

Processed with RNI Films. Preset ‘Agfacolor 50’s’

Show “Nhậu Cùng Admin”. 

TẬP 1: BÍT-TẤT 3 TIẾNG. KHÁCH MỜI: KHANG. 

Quéo cờm tu Quán Ăn Đêm Tí Vì! Đây là Khang còn ngồi kia là Admin Đăng Bôngggg!!!! 

Lần đầu tiên hẹn hò ảnh chọn cái quán old-skool dữ dội, đúng ngay kiểu tui thích: lâu đời, có lớp khách riêng đặc trưng, ngon, và “dị”.

Quán nằm giữa trung tâm Saigon, gần bến xe Lê Hồng Phong. Chạy ngang mém không biết là cái quán, vì bảng hiệu nó khuất và nó nhỏ xíu. Nhưng, nó đặt nghẹt thực khách. Gọi là quán ăn đúng hơn, vì chủ yếu nó bán đồ ăn chứ không phải bia. Nó bán Bít-tất (hay Bít – tết theo tiếng ngừ Việt, và Beefsteak theo tiếng người Tây). Quán không decor. Hai bên tường trắng với 2 dãy bàn inox. Ghế nhựa. Đèn sáng trưng. À, hết! 

Bước dô người ngồi đông nghẹt. Tui thấy có mấy chú mấy bác tóc bạc phơ ngồi ăn một mình uống vang đỏ. Tui thấy có mấy anh Xã Đòn ngồi oang oang chuyện người trong yang hồ. Mấy anh văn phòng ngồi làm chai bia sau giờ làm. Vài ba cô mặc đồ bộ chắc người trong xóm. Quán không còn cái bàn trống. Ngon lành! Nghe đồn chỉ mở từ 3h chiều, tới 6h nhưng nhận khách mới và ngưng order thêm đồ ăn. Chủ quán chill đếyyyy. Bán kiểu này một là giàu quá hem cần tiền. Hai là yêu cuộc sống vô cùng nên làm vừa đủ thui để tối còn chơi với con cháu (như anh Bông). 

Processed with RNI Films. Preset ‘Agfacolor 50’s’

Menu nó gọn hơ như trái bơ, gồm chừng 6 món Bít-tất và vài ba món ăn kèm như phai tây, salad. Steak thì có mấy loại: nguyên miếng, cắt nhỏ, chín hoặc tái. Kèm khoai hay tỏi chiên. Như vậy vào đây là phải ăn Bít-tất. Tuy đã từng ăn qua nhiều kiểu Steak từ Á tới Âu, riêng kiểu Việt mình nó vẫn đặc sắc sao í! Thịt bò chọn phần mềm, ít gân không mỡ, cắt đúng thớ. Chảo dầu sôi thảy thịt ướp bơ Tường An và muối vào canh cho tái rồi trở mặt. Cắt ra bên trong còn máu hồng hồng là ngon + ngọt. Kiểu Mỹ nó ít khi ướp, và chỉ rắc muối. Kiểu Pháp nó dùng bơ chứ không xài dầu. Kiểu Việt Nam ăn nó mập, nhưng nó sướng bản họng nhất, vì thịt đậm đà, lại chiên nhiều dầu nên béo thần sầu.

Processed with RNI Films. Preset ‘Agfacolor 50’s’

Bít-tất ở đây chấm mù tạc vàng. Trộn với muối rang, ớt bột, tiêu xay. Hình như có 1 chíu bột cà ri thì phải tui không nghe rõ mùi, nhưng mà có bột lợn cợn. Lại thêm mấy món nhắm chơi bời là hành trần (ngòng hành, hành cọng) ngâm đá, củ cải trắng ngâm đá, cải chua, tỏi ngâm, tỏi chiên. Thịt và tỏi không khét một tẹo, tức là không ướp đường, và canh lửa xuất sắc. Không có đường nên mẹ bà nước thịt trộn bơ nó lên rất ngon không bị biến vị. Cắn một phát dầu nó tươm ra, với tiết bò, máu bò, bơ, lại thêm cái nước chấm, nó hòa vào khoang miệng mình. Nó không có kiểu tùm lum mùi đánh lạc hướng, mà tất cả họp sức tôn vị bò lên. Thịt không mặn không ngọt lắm, vì kiểu Bắc mà, nhưng đúng là đang ăn thịt bò, ôi cám ơn gao đen bò tót rừng sâu… 

Processed with RNI Films. Preset ‘Agfacolor 50’s’

Anh Đăng nói quán này của người Bắc. Người Bắc thích rượu cốc hơn bia, thế là có signature của quán: Johny đi bộ lên shot. Johny khui póc trước mặt khách, đong vào cái ly đong (rất là ạt-tít, rồi rót vào ly khách. Mấy chị phục vụ rót rất nghệ không đổ một giọt, thật không uổng công anh Johny đi bộ từ nước ngoài xuyên biển về Việt Nam. Và mình uống bằng cái ly uống trà (hoặc ly cúng tùy nhà). Ở đây chữa lửa bằng Soda Chương Dương. Dù ở đâu pha Whisky với soda + chanh + đá, nhưng ở đây nhấp rượu rồi mới nhấp soda. Anh Bông gọi “Cô ơi cho chai Chương Dươnggg” bả bảo hết rồi. Ảnh nói chai soda này nè cô. Bả mới bảo à thì ra soda. Thì ra bả bán bao năm không biết chai ấy hiệu Chương Dương sản xuất tại Bình Dương. =))

Processed with RNI Films. Preset ‘Agfacolor 50’s’

Johny đi bộ vào mồm sộc lên mùi rượu ủ nhiều năm. Hương thơm nồng 45 độ cồn. Nhấp soda nó nhân đôi cái vị thơm nồng ấy lên, cuộn trong khoang miệng. Mùi rượu đậm đà theo từng cái sủi tăm của soda. Soda Chương Dương từ Bình Dương gaz nó ít hơn các loại khác, làm hương vị nó trầm ổn hơn không có gắt cổ khé họng. Ai nghĩ ra cái trò này xứng đáng nhận một tỷ like.

Processed with RNI Films. Preset ‘Agfacolor 50’s’

Quán đông và ồn làm anh Bông mỗi lần nghe tui nói cứ “Hả? ” “Sao em? “… Nhưng xem như đó là một đặc trưng của quán, và làm ổng trở nên rất là cu tè phô mai què dễ dãi dễ thương dễ trúng thưởng, khi cứ chúi đầu qua cười hề hề “Em nói cái giè? ” =)))))) Mấy bà cô phục vụ cũng đứng tuổi hết, và rất bình tĩnh, lịch sự, mềm mỏng dù là quán đông chạy không kịp thở, chắc chắn đã quen với việc chạy việc vắt dò lên cổ mỗi ngày. 

Kết thúc bằng câu anh Bông nói trước khi ra về: ” Anh lành thiệt mà”. =))))))

-Khang-

———

Quán Tín Hưng 370 An Dương Vương, Q5, Saigon. Quán bán tứ 3h chiều đến 6h thì không nhận order + khách mới. Khách về hết thì nghỉ. 

Khang

Khang

Chái bếp hiên sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau.

7 trả lời trong “Bít-Tất 3 tiếng.”

Nhìn ngon quá ạ! Mà đến giờ em mới biết là có bít tết đường phố kiểu này =)) Trước giờ toàn tưởng phải ăn trong nhà hàng không.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *