Pun Pun

Tán cây xanh biếc che đầu

Cuối cùng cũng xong

Cuối cùng cũng đi đến trang cuối cùng của Tam Thể.

Lâu lắm rồi mới cầm quyển truyện giấy mà ngấu nghiến từng trang liên tục, đến mức quên ăn quên ngủ, như thế.

Bây giờ thì xả hơi ra để tâm hồn trôi theo vũ trụ này thôi.

Người ngoài hành tinh

Chúc anh Đăng sinh nhật vui vẻ.

Một người anh lâu lâu mới nói chuyện, cũng ít gặp mặt nhưng hay lảng vảng trong tâm trí. Vì những ý tưởng thú vị và giọng văn của anh trong những bài viết. Đôi khi ngồi một mình bâng quơ, tui lần mò vào Quán ăn đêm hoặc ngày xưa là dangbong.xyz… Đọc tiếp “Người ngoài hành tinh”

Chiều tà thứ Bảy

Hồi chiều này tui đi châm cứu. Có một ông trong phòng khám ngồi nói chuyện suốt từ đầu buổi đến cuối buổi. Tui nằm đó với những cây kim ghim vào người cùng dòng điện lăn tăn trên da thịt. Tiếng quạt gió thổi ù ù. Tiếng ông già xa lạ nói chuyện ồ ồ.… Đọc tiếp “Chiều tà thứ Bảy”

Thiệt luôn á!

Hihi, trong lúc admin đang “alright, tao khoái Phú Quốc dữ lắm luôn… mốt em rảnh giờ nào?…” thì tui phát hiện được vài cái hay của quán ăn đêm này.

Một là nó chậm. Cái bài tui viết ông Đăng Bông vô comment hỏi cái này cái kia, tui reply lại, rồi ổng nói “làm gì dữ dậy”.… Đọc tiếp “Thiệt luôn á!”

Quán này có vẻ vắng

Tui không có nói cái quán ăn đêm này vắng, mặc dù hiện tại nó như vậy thiệt. Tiêu đề bài viết là một tiêu chí ưu tiên khi tui lựa quán cafe “ruột” để ngồi. Hơi kỳ. Có khi ngồi vài tiếng hoặc có khi vừa đặt đít xuống chưa nóng thì đứng lên đi ngay.… Đọc tiếp “Quán này có vẻ vắng”

Lên đầu trang