Papyrus

Ôi không tôi lại ăn mì Hảo Hảo rồi

Quá khứ là một con dao hai lưỡi, và thời gian là một hòn đá mài. Bánh tráng trứng cút.

Bài viết này được chắp bút sau khi tôi nốc hai tách trà Thái Nguyên và một bịch bánh tráng trộn ba trứng cút (rất cay). Vì lý do ấy, và vì ảnh hưởng của tan-nin, cà-phê-in, và cáp-xây-xin, bài viết này sẽ không đâu vào đâu. Đây không phải là một lời tạ lỗi, đây là một lời cảnh báo.… Đọc tiếp “Quá khứ là một con dao hai lưỡi, và thời gian là một hòn đá mài. Bánh tráng trứng cút.”

Mì tôm sống, đập nhuyễn, bỏ muối, bỏ dầu, lấy muỗng cà phê múc ăn

Nếu có món ăn gì đại diện cho tuổi thơ của tui thì tui nghĩ tiêu đề chính là nó.

Hồi đi học, như bao nhiêu thằng nhóc khác, tui mê những món đồ ăn thức uống sẵn, như mì gói, bánh sờ-nách, nước ngọt cô-này-ca-còn-cô-kia-thì-la, v.v. Thế nên việc mẹ tui quyết định mở tiệm tạp hóa thì không khác nào giao trứng cho đầu bếp.… Đọc tiếp “Mì tôm sống, đập nhuyễn, bỏ muối, bỏ dầu, lấy muỗng cà phê múc ăn”

Lên đầu trang