Khang

Chái bếp hiên sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau.

Quán nửa khuya. Đêm thứ Nhất.

Chào mọi người, hôm nay tui xin đăng chương đầu tiên trong series truyện dài kỳ của tui về chủ đề gắn liền với trang web chúng ta là một quán ăn bình dân về đêm, và lát cắt cuộc đời từng thực khách ghé thăm quán. Không có gì nghi ngờ, đây là một phiên bản fanmade với dạng truyện ngắn từ tác phẩm tui rất thích là Quán Ăn Đêm, cả hai bản manga và điện ảnh.Đọc tiếp “Quán nửa khuya. Đêm thứ Nhất.”

Chổi lông gà.

“Cu dâu chú rể, 

Làm bể bình bông

Đổ thừa con nít

Bị đòn nát đít”… 

Chắc chắn là cái chuyện quánh đòn nát đít nó ám ảnh kinh dị lắm nên nó đi vô bài đồng dao của con nít miền Tây luôn. Tui trải qua rồi, tui hiểu cảm giác này mà.… Đọc tiếp “Chổi lông gà.”

Lẩu Mắm.


Có một kì, một anh trai nào đó ở một nơi nào đó khác miền Tây, nói món lẩu mắm miền Tây vừa thúi vừa dơ ăn kì cục. Vâng! Tui đọc thì đọc vậy thôi, thấy dân tình chửi quá trời, mà tui cũng kệ. Tui nhớ nồi lẩu mắm của mẹ.… Đọc tiếp “Lẩu Mắm.”

Cà phê và giấc mơ ban ngày với cô hàng nước.

Hôm nay bạn đã uống cà phê chưa? 

Tui đảm bảo, hỏi câu này thì người nghe sẽ hiện ra trong đầu không chỉ là “rồi” hay “chưa”. Mà sẽ là ” uống nguyên ly cà phê đen không đường hồi sáng rồi”, hoặc “hôm nay bận quá chưa kịp luôn”, “ghiền mấy ngày mà cà phê nhà hết rồi thèm quá” … Hoặc thậm chí là “em uống không được, tim đập mạnh… “.… Đọc tiếp “Cà phê và giấc mơ ban ngày với cô hàng nước.”

Lên đầu trang