Tôi có một cái charm kì lạ đó là có khả năng nói chuyện với người xa lạ. Và dĩ nhiên không phải với “thằng già xa lạ” nào đó hối thúc tôi viết bài. Chắc chắn người đó không phải là người mà tôi muốn nói chuyện. Và tôi khá thích “siêu năng lực” […]
Tác giả: Bảnh Yên
The Greatest Bastard
Bảnh – Yên: Dữ dội và dịu êm
Dạo này ở công ty tôi hay rộ lên cái trò xem lá số tử vi. Vì không biết từ đâu ra một con bé nhân viên mới, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt ngáo ngơ nhưng sự hiểu biết của nó về việc diễn giải lá số tử vi thì lại trái ngược hoàn […]
Một người bạn (P1): Người bạn kỳ lạ
Tôi có một người bạn kỳ lạ. Không phải kỳ lạ theo gout ăn mặc. Cũng chẳng phải theo tính cách hay cách bạn ấy hành xử với mọi thứ xung quanh. Mà kỳ lạ với bản thân tôi. Nếu tôi có một chuyện cần dùng đến bạn bè, chắc chắn trong đầu tôi hiện […]
Buffet xiên
Văn hóa bán hàng rong là một trong những văn hóa lâu đời nhất ở Việt Nam mà tôi từng thấy. Từ gánh xôi, tào phớ, ba đồng một mớ bánh khúc, bánh giò đều đã khuấy động và nuôi lớn tôi bằng một tuổi thơ ngọt ngào với việc trốn cơm trước giờ ăn. […]
Tào phớ nhỏ giọt
Tuổi thơ tôi vẫn chưa bị công nghiệp hóa 4.0 lấn át. Tuổi thơ tôi là mỗi sáng thức dậy bởi những gánh rao hàng rong mặc dù tôi ngủ “trương thây” đến tận 8 giờ sáng. Vẫn những lời mời đon đả từ những người bán hàng: “Ai bánh mì nóng giòn đê”, “Bánh […]
Cô Nhinh Underrated
Tôi thấy ngày nay nhiều người nghe nhạc lợi dụng từ Ăn đờ rết/ Âu vờ rết nhiều một cách đáng sợ. Người ta thậm chí còn mù quáng, xỉa xói, ghét nhau chỉ vì không phân biệt nổi với popular/unpopular với trường phái ăn đờ rết ở trên. Tựu chung sự lan man lại […]
Bác sĩ Đào Phú
Bác sỹ Phú là người ở quê tôi. Năm tôi học cấp 1, ông mở một phòng khám sâu trong hẻm, không biển hiệu, không đèn led chạy chữ hào nhoáng mà chỉ vỏn vẹn vài dòng đề-can giấy màu dán lên: “Bác sỹ Đào Phú”. Nhưng điều kỳ lạ là sau từng ấy năm, […]
Tôi ghét lão già

Lão. Người tôi gặp vào lúc 2017. Lúc thời buổi internet bắt đầu loạn lạc tôi tìm thấy web của lão. Tôi là một thằng “vật chất”. Nhưng tôi hiếm khi thấy ai GA lại nhét hình chú tôi Leo vào kèm với một tấu sớ dâng vua dài như Vạn Lý Trường Thành. Đọc […]
Động cơ cơm nguội

Giờ lên thành phố lớn, cuộc sống bộn bề phát triển đi đâu cũng hút nửa tấn “khói bụi”. Ấy vậy mà thi thoảng mới thấy vài con xe đạp chạy ngang dọc trong tầm mắt. Tui nghiện đạp xe. Nó đơn giản, rẻ, không khói bụi mà lại vô cùng tiện. Ngặt nỗi lại […]