Thơ thẩn
Anh hẹn em vào lúc 7 giờ
Đã quá 7 giờ
Anh không thấy người, cũng không tin nhắn
Anh đứng ngắm những cái không
Em đang ngủ
Em thì không đủ
Nên anh không chờ
Lúc 7 giờ 30 em dậy và hốt hoảng
Em nhắn tin, rằng em xin lỗi
Em đến (em đến nhanh)
Đến trong hoang mang, nhìn thật tội
Anh thường nói nhiều, nhưng không, lần này anh không nói
Liệu đó là thương hay là hận?… Đọc tiếp “Thơ thẩn”
